第六百九十七章 遥想当年(大结局)
“天机楼主前辈回来了!!!”
chỉnh cá Đại Hoang Thành trung
传出了震耳欲聋的欢呼声。
声音震动了云霄。
无数人激动不已,他们明白,刚才天机楼主前辈,特意站出来露面,不是为了别的,主要就是为了让他们安心。
而今。
天机楼主前辈回来了,地府主宰却不见身影。
结果已经了然了。
地府主宰陨落,从今之后再无地府的威胁!
在这一刻。
地府主宰陨落的消息,化成了飓风,以恐怖的速度,传向了紫玄界,而后是地仙界,再然后须弥界,以及诸天万界!
...........
天机楼前。
“噗通”一声传来,柳鸣鹤跪倒在地,他无语凝噎,抬头仰望苍穹,喃喃开口:“老祖,错了!”
“我们都猜错了!”
“地府降临,万界归一!”
“非是在地府主宰手中归一,而是在天机楼主前辈手中归一,我们猜错了天机楼主前辈的意思啊!”
一念之差。
整个诸天万界,都陷入了万劫不复之中,仙王级别的人物,陨落了近乎九成,而今站在仙王榜上的存在。
皆是以前不入流的人物。
虽然传出去有些可笑,但事实却的确如此。
“道友..........莫要悲伤,如果我没有记错的话,柳氏一族中,尚有一人存在。”
旁边。
有人开口安慰道。
“还能有谁?”
“柳氏一族所有仙王战死,柳氏一族从今日起,已经彻底没落了。”
柳鸣鹤苦涩开口道。
“柳青泓........”
那人轻轻吐出了三个字。
这三个字,仿佛一道雷霆,劈入了柳鸣鹤心中,他身体一震,转身看向了身后的天机楼,然后不顾一切的冲入了天机楼内。
................
岁月悠悠。
百万年时间,稍纵即逝。
经过了百万年时间的修养,诸天万界已经彻底融合为一,世界广袤到了极致,哪怕是长生境的人物,终其一生都未必可以游览一圈。
这百万年内,万界之中,天骄层出不穷。
仙王人物更是翻了数倍有余。
到处都是一片欣欣向荣的景象。
在这当中。
vưu dĩ Cửu U Ma tông tối vi diệu nhãn chuẩn xác lai thuyết thị tại nguyên bản thiên nguyên giới phạm vi nội tối vi diệu nhãn tự tòng tam vạn niên tiền cửu u ma tông lão tổ mạnh khánh chi đạp nhập tiên vương hậu
đương đại Cửu U Ma tông chưởng giáo Dương Khâu dã đạp nhập trường sinh cảnh
虽然不是仙王,但起码也是长生人物了,日后成为仙王可以说指日可待。
“我等恭贺掌教,踏入长生境!”
“我等恭贺掌教,踏入长生境!”
“我等恭贺掌教,踏入长生境!”
...............
掌教大殿内。
Cửu U Ma tông số thập vị trường lão tề tề cung thân hành lễ
态度很是恭敬。
Cửu U Ma tông kiến lập bất quá kỷ bách vạn niên đương trung hoán vô số đại chưởng giáo duy hữu dương khâu nhất nhân tại chưởng giáo vị trí thượng đãi túc túc bách vạn niên
而且看样子,还要继续待下去。
这也是没办法的事情。
谁让人家,是孟庆之的嫡系弟子了?
hữu mạnh khánh chi tại Dương Khâu giá cá chưởng giáo chi vị tựu ổn như thái sơn kỷ hồ một hữu nhân khả dĩ thưởng đắc quá tha
“诸位长老,不必多礼。”
Dương Khâu đoan tọa thượng thủ kiểm thượng đái trứ án nại bất trụ hân hỉ chi ý tha hàm súc thuyết đạo giá đô thị đa khuy thiên cơ lâu chủ tiền bối
“没有天机楼主前辈,焉能有本座的今日?”
“遥想当年,本座也不过是区区一个长老罢了。”
说起这些事情。
Dương Khâu kiểm thượng lược hữu ta hí hư nhất chuyển nhãn thì gian dĩ kinh bách vạn niên quá khứ như quả thiên nguyên giới một hữu phát sinh biến hóa thoại
现在的他。
只怕是已经成为了一抔黄土了。
别说是他,哪怕是孟庆之,估计到了这时候,都也已经没了,九幽魔宗还在不在,都是两说之事。
可以说,没有天机楼,就没有九幽魔宗的今日。
“启禀掌教,万化圣地以及紫薇圣地等势力的长老到了,他们听闻掌教突破了长生境,今日专程过来,为掌教贺喜。”
这时。
一位弟子走了进来,恭敬说道。
“哦?”
Dương Khâu mi mao nhất thiêu tha khán hướng bàng biên trường lão khai khẩu thuyết đạo ký nhiên tha môn đáo tựu lao phiền kỷ vị trường lão tiên chiêu đãi nhất hạ
“本座要前往后山,将突破的事情,只会老祖一声。”
说完。
bất đãi kỷ vị trường lão phản ứng Dương Khâu thân ảnh tiện tiêu thất bất kiến
在来到后山之后。
Dương Khâu tẩu đáo mạnh khánh chi bế quan địa phương tha cung kính khai khẩu
vãn bối Dương Khâu cầu kiến lão tổ
第一声落地。
当中没有任何回应。
vãn bối Dương Khâu cầu kiến
第二次开口,可话还没说完,天穹忽然开裂,原本完好的虚空,忽然裂开了一道缝隙,当中浮现了一条时光长河。
而在时光长河之上,屹立着一座古色古香的阁楼。
那座阁楼。
đối vu Dương Khâu lai thuyết thái quá vu thục tất
不是天机楼,还能是什么?
只见。
在天机楼中,一只大手抓了出来,穿过了时间与空间的限制,在所有人都没有反应过来的时候。
一下子没入了孟庆之闭关的地方。
当手掌收回的时候,掌心赫然攥着一个人影,那人也不是别人,正是九幽魔宗的老祖孟庆之。
“这............”
眼睁睁看着这一幕发生,杨丘一头雾水,喃喃道:“怎么回事?天机楼主前辈,怎么会忽然带走了老祖?”